Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

Nông gia 318

NGNTLB 318: Chuyện nhập tên vào gia phả
Edit & beta: Jean

Tin tc 7 cô bo mu đng lot b sa thi chưa đến ngày th hai đã truyn khp nơi trong Chương viên. Về nguyên nhân thì mi ngưi đu biết, là do không chiếu c tt con trai ca Trần An Tu, cũng chính là con nuôi ca Chương Thời Niên. Đến tận lúc này mi ngưi mi bng tnh sc nh, gia viên mc dù tộc nhân Chương gia mỗi khi tr về đu có th vào đây , nhưng nó không phi là tài sn chung trong tc. Cái vườn này đưc ghi dưi tên ca Chương Cn Chi tiên sinh, lão gia tử mi là ch nhân danh chính ngôn thun duy nht nơi này, Chương Thời Niên t nhiên cũng có đy đ trng lưng trong li nói.

Sáng hôm sau hơn 8h, mt nơi có chút hẻo lánh trong gia viên, Chương Thời Niên và Trần An Tu đã ri giưng, đại gia Mạo Mạo vẫn nm trên giưng ng khò khò. Ln đến c này ri mà chưa tng b ai đè xung đánh, bé con hẳn là bị dọa sợ không nhẹ, bui ti ng chẳng được an n. Cứ ng được chốc lát liền bị giật mình, tnh dy lin gi ba ba, Trần An Tu c đêm phi đng dy bế lên d dành nhiu ln, đến hơn 2h sáng mi cm giác đưc hơi th ca bé con dn dn n đnh li.
"Ng thêm lát na đi, đâu cn ăn đim tâm quá sm đâu", Trần An Tu trong sân luyn vài quyn, nhoài người lên ca s nhìn vào xem th, bé con vẫn chưa chu dậy, tư thế cũng không đổi. Cây phong trong sân phần lớn đã đổi màu, hai chiếc lá đ rc theo gió rơi xung trên b ca s, hắn thấy khá đẹp mắt, bèn tin tay nht viên đá nh đè lên. Mạo Mạo thích nht là chy quanh sân nht nhng th này, dưng như tr con đu thích nhng th có màu sc bt mt rc r thì phi. Tối qua tới giờ coi như ngủ được tm 6 - 7 tiếng, vẫn nên gi cu cậu dy ăn chút điểm tâm trước đã, hn va mi xoay ngưi lin thy Chương Thời Niên t phòng tm đi ra, "Thng nhóc béo nhà anh còn đang ng kìa, nếu không chu dy ăn sáng, đi lát na li gây s cho xem".
"Anh vào xem cái", Chương Thời Niên đem khăn lông trong tay ném cho hn, xoay ngưi đi vào nhà.
Trần An Tu bt ly khăn lông, va đnh cởi áo thun dài tay ra đi vào phòng tắm, lin nghe Chương Thời Niên cũng không quay đu li bảo, "Hôm qua vừa nói gì?"
"Anh nhiu chuyn quá", Trần An Tu hưng bóng lưng đi phương bĩu môi 1 cái, bt quá vn đàng hoàng mc nguyên cái áo mưt m hôi lch bch chy vào phòng tm.
Chương Thời Niên sau khi vào nhà, dời đi cái chăn mà Trần An Tu cuộn mép giưng đề phòng Mạo Mạo lọt xuống đất, "Mạo Mạo, Mạo Mạo mũm mĩm của ba", nắm lấy bàn tay đang để bên ngoài chăn của bé con, bàn tay nho nh mm mi. Nhit đ trong phòng va đủ, cả người bé con rất ấm áp, y nhịn không được li bóp thêm 2 cái.
Chc là đng tĩnh quá nh, Mạo Mạo vn ng ngon lành như thường. Chương Thời Niên li kêu 2 - 3 tiếng, vẫn không thèm phản ứng a. Y bt cưi, dt khoát bc chăn li bế bé con lên, "Mạo Mạo?, Mạo Mạo dy ăn cơm nào. Nếu còn không chu dy, ba sẽ ăn hết phn ca con đy".
Đang ng b đánh thc, dù là ai cũng có chút tc gin nha, Mạo Mạo còn chưa m mt ra, ming nh đã rm rì rm rì không mun a.
Chương Thời Niên lin ôm con vào lòng đi ti đi lui vài vòng, va đi va nh nh d dành, sau đó bé con thanh tnh hơn nhiu, ôm c ba ln c ti c lui rt chi là thân thiết nha.
Trần An Tu ra mt đi ra, thy Mạo Mạo hôm nay tinh thn tt như vy, bèn đi ti hung hăn hôn bé 2 cái vang di. Xem tình hình tối hôm qua, hn còn lo lng tâm tình của vật nhỏ này s b nh hưng trong 1 – 2 ngày tới, bây gi xem ra, trái li là tt hơn nhiu so vi tưng tưng a. Bt quá ch khi hn tm ra bé con sch s, mun dn tới phòng ăn dùng điểm tâm thì Mạo Mạo không chu, c ngưi trì kéo li không mun qua bên kia.
"Đây là thế nào?", Trần An Tu s s đu bé con, rõ ràng trưc kia còn chịu qua đó mà. Hn ít khi ti phòng ăn, mi ln ti đu tn lc chn nơi vng v ít ngưi ngi xung. Không vì cái gì c, ch yếu là Mạo Mạo mi ln nhìn thy trên bàn có nhiu món ăn lin mun nếm th mi th mt chút. Hành vi này lúc nhà thì sao cũng được, nhưng bên ngoài rất d b ngưi ta chán ghét. Bt quá hn muốn tiếp thu ý kiến của con, nhn nhn không hò hét bé. Mạo Mạo cũng đâu quá khác ngưi, mi ln đu có th ăn tht no mà.
Nghe ba ba hi, Mạo Mạo không biểu đạt được rõ ràng, nhưng không mun đi phòng ăn là điu chc chn.
"Không đi thì thôi, chúng ta ra ngoài ăn vy", Chương Thời Niên ôm bé lên, nhẹ giọng thương lượng, "Mạo Mạo, chúng ra ra ngoài ăn nhé, ăn mì đưc không nào?".
"Mì mì a", bé rất thích mì nha, nghe đưc ăn mì lin cao hng, không chịu cho ngưi ln bế đi, ưỡn ẹo đòi xung t mình dn đu phía trưc đi ra ca.
Trần An Tu mt tay vớt cu cậu lên li, "Bng vào hai cái chân ngn ngn ca con mà cũng đòi t đi h. Nếu con đi mt mình chc ti chỗ là ăn cơm trưa luôn quá", rồi li hi Chương Thời Niên, "Anh bo ăn mì, bộ biết ch nào bán sao? Đng bo là anh thun ming nói nha, ch mt hi không ăn đưc mì, nó quấy thì anh chịu đấy". Chng phi hn mun hoài nghi, nhưng theo như lời tên này đã nói, rt nhiu năm rồi y không tr v li Vit Châu, ln này tuy trở về khoảng thời gian khá dài, nhưng hầu như bn bu chy khp nơi bên ngoài. Bàn v kế cn Chương viên có quán ăn nào, hn nghĩ có l mình còn biết nhiu hơn đi phương y ch.
"Đi xem th xem, trưc kia từng phng bi lão gia tử ra ngoài ăn 2 ln, nếu không đưc thì tìm ch khác".
Li này làm cho ngưi ta chng tin tưng nỗi, bt quá Trần An Tu không mun đ kích 2 cha con đang hăng hái kia, đành theo đuôi ra ca. Khu vực kế cn Chương viên không khai phá nhiu, đến nay vn còn lưu gi nhiu ngõ hm c xưa. Chương Thời Niên dn ngưi quo trái quo phi vòng vo qua li trong các ngõ hm cỡ chừng 20 phút, ngay lúc hắn hết nhịn nỗi mun hi có phi b lc đưng hay không, thì Chương Thời Niên cui cùng m ming, "Đến ri, chính là căn nhà trưc mt kìa".
Trần An Tu đưa mt nhìn sang, ch là mt quán nhỏ 1 tầng bng g rất phổ thông, t bên ngoài nhìn vào chng bt mt xíu nào, xem ra phương din ăn ung ca lão gia tử cũng bình thường như bao người, hoàn toàn không h cu k cao cao ti thưng nha. 3 ngưi đi vào bên trong, lúc này đã qua gi cao đim ăn sáng, trong tim tương đi vng v, chỉ vài bàn ngồi tụ tập tốp 5 tốp 3, trong đó có khá nhiu người lớn tuổi. Trần An Tu gi cho 2 cha con này mi ngưi 1 tô mì, còn hn thì chn 1 phn mì xào giòn, li kêu thêm my món ăn kèm. Tuy hiện tại đã cận ngày gi t, bt quá nhng vic này trong tc có ngưi chuyên x lý, Chương Thời Niên không mun nhúng tay vào quá nhiu. Hành trình bên ngoài hiện tại cũng không bắt buộc cần phải có mặt như lúc trước nữa, y đã kêu A Joe đy hết lịch trình 2 hôm này, nên hin ti có thi gian rnh bi An Tu và con trai hưng th mt chút thi gian ăn đim tâm nhàn nhã.
Bọn hắn ngi xuống cái bàn ngay ca s phía nam ở tầng trệt, kế cn đu là khu dân cư, t đây nhìn ra ngoài chng có phong cnh gì, bất quá sáng hôm nay thật đp tri, m ca s ra, phân na mt bàn đu chìm trong nắng nhẹ. Tim mì không có ghế dành cho tr em, Mạo Mạo ngi trên ghế bình thưng không vi ti, Chương Thời Niên bưng chén mì lên va thi va đút bé ăn. My ông lão bên cnh ăn xong chưa chu đi, một mực ngi đó nói chuyn phiếm, chc là trong tim đang vng v, ông ch quán bưng mt đĩa đu phng cũng ti góp vui. Ging nói ca bn h không nh, ít nht Trần An Tu nghe rt rõ ràng, nhưng nói bng tiếng đa phương chính gc Vit Châu, hn có nghe đưc cũng vô ích thôi, nghe 10 câu thì có 9 câu rưi chng hiu gì.
Trần An Tu kp 1 đũa cá hun khói, tách hết xương ra, đút ti ming Mạo Mạo, h thp ging hi Chương Thời Niên, "Anh nghe hiu h nói gì không?", c cm thy ánh mt ca my ngưi đó c quét ti quét lui bàn bên này.
"Có th hiu mt chút", my ngưi này cũng thú v tht, ngay trưc mt mà vn sôi ni tho lun v gia đình họ. Bảo rằng nhìn y và An tu trông thật lạ mắt, có phải sống ở trong Chương Viên hay không, ngoài ra còn bàn tán về mấy tin đồn nhảm đang truyn khp nơi trong Chương viên, y min cưng có th nghe hiu 5 - 6 phn.
"Lão gia tử không phi ngưi đây sao? Bình thưng lúc ở nhà mọi người không dùng tiếng mẹ đẻ giao tiếp vi nhau à?".
"Cu t khi còn rt nh đã theo cha m ti Thưng Hi, tiếng đa phương có th nghe hiu, nhưng nói không đưc tt".
"Ra là vy, thế anh nghe hiu bn h đại khái đang nói gì không?".
Chương Thời Niên nhân khong thi gian rnh ri khi đút cơm, ngng đu nhìn khóe ming hn mt cái, "Nói em b dính vn cà rt trên mt kìa".
"Không th nào?", Trần An Tu rút khăn giy lau qua loa 2 ln, "Còn dính không?".
“Chưa lau hết, em ti gn đây chút".
Trần An Tu không nghi ng gì, ngoan ngoãn thò đu qua, Chương Thời Niên dùng khăn giy lau ming ca Mạo Mạo nhanh tay chùi chùi bên khóe ming hn.
"Sch ri à?", Trần An Tu mun lè lưi liếm liếm, bt quá vn nhn xung, bên ngoài mà làm vy thì hơi khó coi.
Chương Thời Niên cưi cười, ", sch ri".
Lúc này, bỗng nhiên ngoài ca s có ngưi lên tiếng, "Tht chng ra cái gì cả".
Li này nói tròn câu tròn chữ, mun ngưi khác nghe không hiu cũng quá khó đi. Trần An Tu không dám chắc đối phương có phi là nói mình hay không, nhìn ra ngoài xem th, lin thy cách đó không xa có 1 cậu thanh niên trên dưi 20 đang đ mt lão già gy nhom. Li này hẳn là từ miệng ông ta nói ra, lúc này vn đang trng mt nhìn bn hn. Chng l tht s là nói mình sao? Hình như đâu có quen đâu nh, lão ta bày ra v mặt bi phn đen xen thế kia là mun cho ai nhìn?"
"Hay là anh biết họ?"
Chương Thời Niên lãnh đm liếc mt 1 cái, cúi đu tiếp tc đút mì ti cái ming đang há tròn vo ca Mạo Mạo, "Không quen".
Lão đu kia nghe Chương Thời Niên nói không quen mình, gin đến ni suýt chút na thì ngt luôn ti ch. Được ngưi tr tui bên cnh v v lưng thun khí, mt hi lâu ông ta mi bình tĩnh li. Sau đó ngưi thanh niên nhìn v phía Chương Thời Niên, ta h mun nói gì đó, thy y không thèm để mắt tới, đành du ging ôn tn d d lão đu kia ri đi, trưc khi đi ông ta còn nng n h 1 tiếng.
"Bn h hình như ti Chương viên bên kia thì phi, lão gia t này tính khí thật ln a". Hn đâu đến ni ngay c mt chút ánh mt cũng không có, tuy chẳng biết ông già kia là ai, nhưng chc chn đối phương đã phm vào kiêng k ca Chương Thời Niên rồi. Chương Thời Niên ngưi này nhìn b ngoài có v khiêm tn, tht ra thì vô cùng ngo mn từ tn trong xương, rt ít ngưi có th đưc y chân chính đt vào trong mt. Quý Chương 2 v lão nhân gia chiếm thân phn cha và cu rut, còn ai dám chm vào nghch lân ca y na ch. Gi na đưng nhy ra mt lão đu khó ưa, ngay trưc mt còn dám m ming mng ngưi, Chương Thời Niên chu đ ý mi là l.
"Cu s x lý, ăn xong em còn mun đi nơi nào?".
"Ch có ch nào đc bit mun đi c, hay là ti ngôi đn bên cnh mt chút đi, hằng ngày trên đưng v đều thy mà chưa ghé vào ln nào, xế chiu thì ti khu ph đi b bên kia, mua cho Tấn Tấn chút đ ăn vt, chng phi ngày mai con nó s ti sao?".
u nghe em".




Bên này, 1 nhà 3 ngưi bn h tht cao hng ăn đim tâm và sp xếp hành trình tiếp theo trong ngày hôm nay. Bên kia, các nhân vt liên quan lc tc ti đông đ, v kch hay do lão gia tử làm ch cũng dn dn m màn. Chương gia nhân s coi như hưng thnh, di lão di thiểu(1) trong tông tc không ít, đc bit nhng năm gn đây, da theo thanh danh Chương gia hi ngoi ngày càng lên cao, càng nhiu ngưi mun đng ra làm ch s. Tuy nhiên nếu không có bi cnh và thc lc nht đnh thì dù có đng ra cũng không th phc chúng, cho nên hin ti ngưi có tiếng nói có sc nng trong tông tc, đếm ti đếm lui ch chng 10 v, phn ln là trưng lão ca các chi h hàng. Ln gi t này là s kin quan trng nht trong những năm gần đây, bn h đu tr v đ, dĩ nhiên còn có mt s định cư lâu dài ở Việt Châu.
(1) 遗老遗少 - Di lão di thiểu: người lớn tuổi hay thanh niên lưu luyến quá khứ; tư tưởng bảo thủ, cổ hủ. (sưu tầm)
Lão gia tử Chương gia có uy vng rt cao, hôm qua phát ra my cái thip, sáng nay đã ti hơn phân na, trong đó bao gm tc trưng hin ti ca Chương gia - Chương Nguyên Niên, đng la vi Chương Thời Niên, là con trai trưng ca ngưi anh h th ba ca lão gia tử, năm nay đã hơn 70, so vi lão gia tử cũng không nh hơn bao nhiêu. Chương Nguyên Niên năm xưa theo ngưi nhà đnh cư Hongkong, hin ti ch yếu kinh doanh ngành đa c cùng nghip v vn chuyn quc tế. Ông có nhà riêng kế cn Chương viên, ln này cũng không vào ở trong vườn.
Bui sáng ch yếu là ung trà nói chuyn xưa, đến trưa lão gia tử gi khách li dùng cơm trong vin ca mình. Có mặt ở đây hu hết là ngưi thông minh nht trong s nhng ngưi thông minh, chng ai s cho rng lão gia tử đc bit h thiếp mi vì mun gi bn h ti đây để nhàn ri nói chuyn phiếm c, thm chí còn ít nhiu đoán đưc ý đ ca ông cụ na kìa. Bn h nếu có th đng ra làm ch s, hin nhiên ngun tin so vi ngưi ngoài linh thông hơn mt chút. Ít nht những người ngi đây đu biết Trần An Tu, biết bi cnh Trần An Tu, biết s tn ti ca Tấn Tấn và Mạo Mạo, nhưng lão gia tử không đ cp ti, cũng không ai chịu m ming trưc.
Trà ung ri, cơm cũng đã ăn ri, đến lúc nói chuyn chính s. Lão gia tử mang mi ngưi đến thư phòng, bên trong cách loi trà bánh đã đưc Ha Mc Thành chun b sn cho mi ngưi. Mọi ngưi sau khi vào ca cũng không gp gáp ngi xung, mà trưc tiên vây quanh mấy bức lin do lão gia tử đ bút d đnh treo t đưng, ni dung không ngoài my câu như ‘hiếu liêm khiêm nhưng’(2), quang tông diu tổ' các loi. Bên cnh bàn làm việc(3) ca lão gia t, là bc thư pháp do Chương Thi Niên ch này thun tay viết my bữa trước. Y nhiu năm ri không luyn tp, ch có chút căn bn hc hi nh, nhưng mt tay viết ch Khi coi như rõ ràng nghiêm chnh.
(2) 孝廉谦让 - Hiếu liêm khiêm nhường: Hiếu thuận, liêm khiết, khiêm tốn, nhường nhịn.
(4) 楷书 - Khải thư: hay chữ khải, còn gọi là chân thư (真書), chính khải (正楷), khải thể (楷體) và chính thư (正書), là phong cách viết chữ Hán ra đời muộn nhất (xuất hiện khoảng giữa thời Đông Hán và Tào Ngụy và phát triển thành phong cách riêng vào thế kỷ 7), do đó đặc biệt phổ biến trong việc viết tay và xuất bản hiện đại (chỉ sau các kiểu chữ Minh thể và gothic sử dụng riêng trong in ấn).
Chương Nguyên Niên nhn ra là ch ca Chương Thời Niên, cm lên xem mt chút, cưi nói, "Hiếm thy Thi Niên có hng thú như vy, rt nhiu năm ri chưa tng thy chú y cm bút".
Lão gia tử nói, "Trưc kia là mun cho tính tình nó trm tĩnh li, luyn nhiu năm như vy mà thư pháp chng có chút tiến b nào".
"Thi Niên đã đ xut sc ri, là chú sáu yêu cu quá cao rồi".
Lão gia tử t ý mi nhng ngưi khác ngi xuống, li tr li Chương Nguyên Niên, "Đôi khi vn còn quá l mãng, sau này vn là da vào my ngưi anh như cháu chiếu c nhiu hơn".
u là anh em trong nhà, chú sáu quá khách khí ri ạ".
Chương Nguyên Niên va dt li, có ngưi bên cnh chen vào, "Nhc ti mi nh, bui sáng lúc tôi ti đây có gp qua Thi Niên. Vn mun cùng nó nói my câu, nhưng nó bo rng không quen biết tôi, cũng già ri nên vô dụng quá, nhng năm này không ra ngoài đi li, chng trách đưc Thi Niên ngay c ông chú mà cũng không nhn ra".
Lão gia tử lúc này đã ngi xung, nghe vy lin rũ mi mt nhìn v phía ngưi đi din. Nếu như Trần An Tu có mt đây thì s nhn ra ngưi này chính là lão già mng bn h hi sáng, lão ta trong tc có bi phn cao, ngay c lão gia tử cũng phi gi mt tiếng chú năm, tên là Chương Trch Sinh. Ph thân ca lão gia tử xếp trong hàng chữ lót là “Nhuận”, nhìn từ này lin biết quan h khá xa với lão, bt quá một chi của Chương Trch Sinh my đi cư ng Vit Châu, gia ph Chương Th cùng vi các vấn đề về tông tộc từ đường đu do nhà lão ta x lý, trong tc coi như có 2 phn mt mũi. Sở dĩ lão gia tử mi thip lão ta, bt quá ch là chu toàn l nghi vi trưng bi, còn như nhng vic khác thì Chương Trch Sinh nghĩ quá nhiu ri.
Chương Trạch Sinh li mi va ra khi ming, Chương Nguyên Niên liền biết vic này không hay ho gì ri. Chú sáu là ngưi luôn bao che, t mình ông cụ có th nói Chương Thời Niên không tt, cũng không đi biu nhng ngưi khác có th m ming chê bai theo, hung chi giọng điệu ca Chương Trạch Sinh không khi cũng quá khinh ngưi đi. Đâu phi ai làm trưởng bối đu có quyn vào mình là b trên mà chèn ép ngưi khác ch, trưc khi m ming cũng phi tự ưc lưng cân nhc sc nng ca mình ch, "Ông chú, chuyn này..."
Lão gia tử hưng ông khoát tay, li nói vi mi ngưi, "Cũng là tôi sơ sót, Thi Niên nó nhiu năm ri chưa tr v, khó tránh khi không nhn ra thân thích, hn là tôi nên dn nó ti nhà mi ngưi bái phng trưc mi đúng".
Lão gia tử dám nói li này, nhưng đây chng một ai dám đồng ý, rt rít đng dy bày t lão gia tử quá mc khách khí ri, còn bo rằng đu là ngưi mt nhà, không cn lễ nghĩa bên ngoài nhiều như vy. Muốn Chương Cn Chi dẫn theo Chương Thi Niên ti ca thăm viếng ư? Bn h t nhn tht sự không nhận ni phn đi l này, trong lòng lin hơi oán trách Chương Trch Sinh nhiu chuyn. Bn h hôm nay là ti đàm lun, lão gia tử có chuyn mun nh, quyn ch đng vn là ở trong tay bọn họ, bây gi Chương Trch Sinh va nháo như vy, ngược li khiến bọn h rơi vào thế b đng.
"Tôi cũng nghĩ đu là ngưi mt nhà, có mt s vic cũng không mun giu diếm mi ngưi. Hôm nay mi các v ti, chính là mun thương lưng 1 vic. Có th mi ngưi ít nhiu cũng nghe nói, Thi Niên bây gi có hai đa con trai, coi như là cháu ni ca tôi. Tôi mun tha dp ln này thân thích đu tp trung đy đ đây, thương lưng mt chút chuyn nhp tên vào gia ph". Lão gia tử ngoài ming bo là thương lưng, nhưng ai ny đu nghe hiu, ông c đã ra quyết đnh.
Nhng ngưi khác nhìn Chương Nguyên Niên, ông lin m ming trưc, "Là thằng bé tên Tn Tn sao? Năm ngoái bọn Hng Dch qua nhà chú sáu ngh hè, lúc về có k li mt chút. Cháu thy đa bé kia trái li cùng vi Thi Niên như t 1 khuôn đúc ra, không biết 1 đa na là ai ạ?".
Lão gia tử dùng np chén gt gt lá trà ni lên mt, "Chính là đa nh gi là Mo Mo, chc là mi ngưi đã gp qua, bọn chúng đang trong vin ca chúng ta".
"Cái này ngưc lại chỉ mới gặp, ban đu cháu còn tưng đó là con ca v Trn tiên sinh kia ch", liên h máu m cũng quá rõ ràng.
"Mạo Mạo cũng là đa tr ca Thi Niên, m nó vi An Tu có chút quan h h hàng", đến mc quan h thế nào thì không cn nói rõ vi mi ngưi đây.
Nếu lão gia tử đã nói như vy, Chương Nguyên Niên trái li không hoài nghi thêm. Nếu không phi là con ca Chương Thi niên, ông c qu thc không cn yêu cầu nhập tên vào gia ph làm gì. Mt khi có tên trong gia ph, lin đi biu rng Chương gia công khai tha nhn đa tr, còn nhng li ích vt cht theo đó có đưc, thì vi đa v hin nay ca Chương Thời Niên, hn là chú ấy chng thèm đặt vào trong mt, "Nếu là con ca Thi Niên, dĩ nhiên có th ghi tên vào gia ph , vy m đa bé thì sao?".
"Tình hung hin ti ca Thi Niên mọi người hn đã biết, sau này có th chính là như vy. Theo ý chú và Thi Niên, ch cn cho hai đa tr nhp vào gia ph là được rồi, vic khác cũng không cn cưng cu".
Nghe li lão gia tử nói, tp th đang có mt đây đu trm xung. Lão gia tử nói năng cũng quá hào phóng đi, coi như không bt buc cho Trần An Tu nhâp vào gia ph? Ch cn hai đa con riêng cũng đ đ cho Chương gia mt hết mặt mũi ri.
Lão gia tử thy phn ng này cũng không nóng ny, t t đng dy thng th ti bên ca s nói, "Đã my năm ri không tr v, cnh sc trong cái vườn này trái li được chăm chút tốt hơn. Năm đó mọi người đa s đu sng bên ngoài, chc chưa thy qua dáng v ca nó khi mi được tr v, qu tht đ nát chẳng dám nhìn. Đây vốn là t trch ca chúng ta, nhiu thế h đu cư trú nơi này. Tôi bây gi ln tui ri, muốn trông coi cái gia viên này cũng chng đưc my năm na".
Ở nơi này m ming nhc ti t trch, Chương Nguyên Niên c kinh, ông dĩ nhiên biết nhng li này ca chú sáu có ý gì. Năm đó t trch cùng m đa gia tc có thể trở về trong tay Chương gia, cũng là do v lão nhân gia này nhiu mt chu toàn, quc gia cui cùng mi đáp ng tr li. Nhưng Chương gia thời điểm đó là ai, chính là vị Chương Cn Chi tiên sinh này, gia viên và mộ địa gia tộc tự nhiên rơi vào trong tay của lão gia tử. Hôm nay nghe lão gia tử nói ra suy nghĩ, nếu như đáp ng, ông c lin đem cái gia viên này tr li cho trong tc, còn nếu như không đáp ng, vy gia viên sau này s v đâu liền có thng tưng đưc. Lão gia tử truyn cho Chương Thời Niên, Chương Thời Niên truyn cho con trai. Mà 2 đa bé kia không đưc ghi tên vào gia ph, lin không đưc tính là ngưi ca Chương gia, như vy sau này ngưi nhà h Chương có thc vào cái vưn này hay không cũng khó nói lắm.
Ông có th nghe hiu, nhng ngưi khác t nhiên cũng có th hiu. Dĩ nhiên có ngưi phn ng bt đng, có người vui v yên tâm, có ngưi tc gin. Vui v yên tâm vì gia viên có th hoàn toàn tr li trong tay Chương gia, tc gin là vì lão gia tử li dng đim yếu t trch này uy hiếp ngưi khác.
Chương Nguyên Niên trong lòng đã có d đnh, bt quá vn phi kéo dài một chút, "Chú sáu, chuyn này, cho cháu chút thi gian tr v thương lưng li vi các chú bác anh em khác na".
Lão gia tử gt đu, "Nên vy, t gi tới gi t còn 6 gày, thi gian hn là đ", ông c không mun chờ đợi kéo dài không có điểm dừng, 6 ngày coi như là k hn.
Chương Nguyên Niên đáp ng, cùng nhng ngưi khác ra v trưc. Sau khi bn h xung lu ri ra ti sân, Phương Bích Ngưng t phòng cách vách bưc ra, "Cn Chi, làm như vy thích hp không? Bn h cho dù đáp ng nhưng cũng tc ti trong lòng", mt phương thc gn như bc bách như vy, chng khác nào không cho h bt k s la chn nào khác.
"Mt mực tt tính chưa chc s có đưc kết qu tt, hung chi cái vưn này là t trch, sm mun gì cũng phi giao li cho trong tc. Nếu như chúng ta c nht quyết chiếm gi, sau này ch tăng thêm him khích mà thôi".




Trần An Tu và Chương Thời Niên còn chưa biết xế chiu hôm nay trong Chương viên xy ra chuyn gì, cả nhà ăn ti bên ngoài xong mi tr v. Lúc tr li thì ti ch ca lão gia tử mt chuyến, bt quá Ha Mc Thành nói lão gia tử hôm nay hơi mt, đã ng t sm ri, nên bn h cũng không quy ry thêm.
11 h sáng hôm sau chuyến bay ca Tn Tn s đáp xung sân bay Vit Châu, bi vì Chương Viên cách sân bay tm 1 tiếng chy xe, nên bn h hơn 9 gi đã lên đưng. Nghiêm Húc đi theo Tn Tn ti đây, sau khi gặp nhau, anh cùng Trần An Tu chào hi, xách hành lý ra ngoài chun b lên mt chiếc xe khác. Trần An Tu có na tháng không gp Tấn Tấn, vừa thấy lin câu c con trai dùng sc đè ép nhóc xung, "Ai nha, anh đp trai này nhà ai vy ta?"
Tấn Tấn b ba ép đến ni sp nm bp trên đt, còn cưi hì hì đáp, "Là Trn Tn Tn con trai nhà Trn Tráng Tráng ".
Trần An Tu dùng 2 tay xoa nn mt nhóc, "Phn ri phn ri, ngay c tên cúng cơm ca ba mà con cũng dám gi hm?".
Tấn Tấn cưi ôm tht lưng hn, "Con không tin hi nhỏ ba chưa tng gi qua tên cúng cơm ca ông ni đâu a".
"Dĩ nhiên là có gi qua, bt quá bà ni con mi ln đu nm l tai ba vn 1 vòng tht đau a".
2 cha con đùa gin náo lon một hi, Tấn Tấn hi hn, "Ba ln và Mạo Mạo thúi đâu ri ba?".
"Mạo Mạo nghe nói con s ti, t ti qua đến gi nháo không chu ng, kết quả trên đưng ti đây ng chng vó, ba ln con đang li trên xe vi nó".
Tấn Tấn mt đy chê bai nói, "Thit y chang heo con, mỗi ngày không đủ để nó ngủ".
Trần An Tu tháo ba lô tùy thân mà Tấn Tấn đang mang trên vai xuống, "Giờ chắc là đã tnh ri, mau qua nhìn xem".
Kết qu trái ngược với Trần An Tu d đoán, đi gia Mạo Mạo người ta mt mc ng đến khi v ti nhà cũng chưa chu thức, mi ngưi đu đây ăn cơ trưa, cu cu vn khò khò hăng say. Cơm trưa ăn ở trong vin ca lão gia tử, ông cụ thy Tấn Tấn lin cao hng, ngay c lão thái thái cũng kéo nhóc hi thăm đủ th. Phi biết bà c đi vi Mạo Mạo mc dù rt ôn hòa, nhưng vn luôn gi khong cách thích hp nha. Như ln đu gp mt, đng nói là nhận lấy bé con ôm ôm mt chút, ngay c mt đu ngón tay cũng chưa tng chm qua Mạo Mạo. Chương Thời Niên bảo lão thái thái ưa thích yên tĩnh, không thích có trẻ con ở bên cạnh ồn ào, bt quá Trần An Tu cm thy, lão thái thái căn bn không thích tr con mi đúng.
Sau khi ăn xong lão gia tử có chuyn cn bàn nên gi Chương Thời Niên li, Trần An Tu lin mang Tấn Tấn và Mạo Mạo v sân vin mình trưc. Vào nhà, Tấn Tấn sắp xếp lại mà nhóc mt chút, c chc chc chy qua ngó chừng Mạo Mạo, thy bé con còn ng lin hi, "Em không ăn cơm sao ba?"
Trần An Tu kéo kéo chăn cho con trai, "Đ cho em ng trưc đã, Mo Mo 2 hôm nay bui ti ng không đưc ngon gic, ln này hn là thiếu ng lắm đây, con cũng ng mt lát đi, hôm nay phi dy sm đúng không?"
Tấn Tấn ci giày và áo khoác, leo lên nm bên cnh bé con, "D, hơn 5 gi đã dy, bà ni nu si co, ti hôm qua đã gói sn, Mạo Mạo khuya hôm trưc làm cái gì mà không chu ng vy ba?".
"Chiu hôm trưc lúc chơi đùa b my đứa nhóc liên th đè xung đánh, con nhìn c nó b cào này".
Mạo Mạo đang ng, Tấn Tấn s đánh thc em trai, cũng không dám xoay cm bé kiểm tra k, ch có th nhìn ra mt chút t bên sưn mt, mi sơ sơ vy thôi đã thy my vết cào, "Bn nhóc kia ti sao li đánh em con?".
"My đa tr kia cũng không ln, hn là đùa gin thôi, con mau ng đi, ch em tnh thì con hi th xem, xem nó s nói thế nào?".
Tấn Tấn nh nhàng s sờ hai má béo phì phúng phính, nm bên cnh trong chc lát lin ng.
Tht s là quá mt mi, vt v lắm mới ngh đưc cui tun, còn phi tranh th đuổi theo máy bay. Tấn Tấn ng mt gic này sảng khoái, thật say thật ngon, khong 2 tiếng sau mi t t có ý thc tr li. Đang tỉnh tỉnh mê mê, dù ánh mt vn còn nhm, cũng có th cm giác đưc bên ngưi đang có ngưi. Nhóc min cưng hé hé mt nhìn th, đu tiên là thy 2 bàn chân ú na ú nn, cách mt nhóc chưa tới 5 cm, mc mt đôi v nhung màu trng, nơi mt cá còn thêu hình gu mèo nữa.
Ánh mt m ra ln hơn, ch nhân ca bàn chân múp míp này đang béo tròn tht đô đô ngi đi din nhóc, trên đùi đt 1 con gu bông. Bé con đang nghịch đu cùng cánh tay gu táy máy ti ti lui lui.
"Mạo Mạo, con ngi biết điu mt chút, ch quy ry anh trai, ch anh thc dy s chơi vi con nhé", ba t bên ngoài đi vào, nh ging dn dò.
"D", Mạo Mạo trnh trng gt đu 1 cái, va cúi đu lin thy Tấn Tấn đã tnh, ánh mt to tròn lp tc hin lên v mng tõ, vt gu bông qua một bên, nhào vào ngc anh trai di di, "Đc đc, đc đc a".
"Hửm? Mạo Mạo, mi va ri chúng ta đã nói thế nào?", Tấn Tấn nm ng đưa lưng vng ca, nên Trần An Tu không phát hin nhóc đã thc, nghe Mạo Mạo la to như vy lin mun đi qua ngăn cn, liền thấy Tấn Tấn thò tay ôm ly Mạo Mạo.


(3) 书案 - Án thư: Bàn kiểu cổ của TQ, nhưng túm lại vẫn là cái bàn, dùng từ "Án thư" thì mang vẻ hoài cổ quá, nên đổi lại thành bàn làm việc cho hiện đại :). Nó nè: 















J xí xọn: Vừa beta vừa coi đá banh, trận Tây Bán Nhà đá với Morroco, mấy thánh Tây Bán Nhà đá làm sao mà cứ bị dẫn trước, mình ở đây hồi hộp thót tim, tưởng phen này đi bụi rồi chứ. Edit gần 3h sáng mới xong lun nà ^^.



 💣 Bom số 8 - Chương 319: (Quả bom này hơi to, nhưng một màn thân thân hôn hôn của Tấn Tấn Mạo Mạo ngọt ơi là ngọt, bom to cũng xứng đáng á. Chúc các cưng may mắn nhé :P)

- Câu hỏi:
Trước khi chấp nhận sống chung một nhà với ba Chương, có bao nhiêu cô gái thầm thương và muốn tiến tới với An Tu? Hãy liệt kê theo thứ tự mạch truyện.

- Key: Ký tự đầu tiên của mỗi từ, không hoa, không dấu, dấu cách ở giữa
- Vd: Lục Bích Đình, Lý Diệu Nhã ----> lbd ldn    --->  (khoe pass 318 nà ^^)

- Số gợi ý: 
     🔑 Trước tiên cứ gạch tên Lâm Mai Tử ra khỏi danh sách nhé :))
     🔑🔑 Bao gồm cả yêu thầm, ý định muốn tiến tới hôn nhân, hay được người ta làm mai. An Tu đã từng đi coi mắt đó nha :P
     🔑🔑 🔑 3 cô gái, từ C1 - 40. Chúc các cưng may mắn.
     💝 1 - Cô gái làm cùng khách sạn với An Tu
             2 - Cô gái cùng An Tu xem mắt.
             3 - Cô giáo dạy vẽ của Tấn Tấn, có tình cảm với An Tu.











7 nhận xét:

  1. Cũng lết được đến đây rồi :)) Lúc đầu toàn nghĩ Tần Dữ Khê mới chết :3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Oa oa oa bé giỏi quá :)). Tần Dữ Khê ko phải là tin đồn nha cưng ^^

      Xóa
  2. Ko đc sô pha rùi. Bùn wa ��

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao mấy cưng giỏi vợi. Câu này ko làm khó dc mấy mèn ơi ^^

      Xóa
    2. Có theo truyện là bik thôi mà. Hehe

      Xóa
  3. nghe Tấn Tấn hỏi thăm về Mạo Mạo biết là cưng em hết sức, nhà phía An Tu sống tình cảm ghê.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nghe cưng gì đâu há, ước gì mình có được 2 cục vàng như thế :3

      Xóa