Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

Nông gia 276

[276] - Gây dựng sự nghiệp chẳng dễ dàng gì

Tính t lúc tách ra tới giờ đã gn hai tháng, ban đu Trn An Tu còn lo lng Mo Mo còn nh thế này mà không thy được Chương Thi Niên một thời gian dài s tr nên xa cách. y vy bé con căn bản không hề gì, t lúc gp mt đến gi c dính vào ba lớn, nói mấy lời buồn nôn chua đến nỗi ê răng luôn.


“Ba ba”.

, Mo Mo nhà có nghe li ông bà ni không con?”.

Mo Mo lin cười ha ha, ri li kêu "Ba ba?".

Chương Thi Niên đáp li, "".

Cu cu kêu "Ba" liên tc trong hai phút, Chương Thi Niên vẫn kiên nhẫn tr li tng câu.

Mu cht chính là Mo Mo không ch gi ming, cu cu còn đng thủ na. Hai cánh tay mp ú ôm cht c ba ln, mi khi kêu mt tiếng lin dùng cái má phúng phính c c lên mt y. Cc cưng nho nhỏ da tht trơn nhn mm mi, c c a cọ như vy đến đá tảng cũng nóng hi mm xung, hung chi người làm ba như Chương Thi Niên. Y s cái đu tròn ca bé, ri li hôn hôn hai má. Mo Mo được hôn, c càng hăng say, càng vui sướng giòn giã kêu, "Ba ba, ba ba...".

Ln này không ch Trn An Tu, ngay c Lâm Trường Thun cũng không nhìn ni nữa, bèn kêu Trn An Tu, "Tráng Tráng con đi dn bàn đi, tiu Chương mi ti à, nhanh tr v nhà ngi nào cháu". Đng nói ông cái tui này, chính là con trai ông, Lâm Hải Bác, cho dù trong lòng nó rất yêu thương con gái của mình đi nữa cũng hiếm khi biu hin quá mc thân cn lúc ở bên ngoài, hung chi là ôm hôn ở trước mặt nhiều người như vậy. Mo Mo còn nh thì thôi đi, nhưng ông rõ ràng thy Chương Thi Niên trước đó thi đim ôm Tn Tn vào lòng cũng hôn hai cái, mà Tn Tn đã cái tui hiu chuyn rồi đấy. Trên b cát vn còn vài người chưa ri đi mà nhìn qua bên này.

Nếu như có th, Trn An Tu ch ước mình chẳng quen biết gì vi ba cha con nhà tên đó, nhưng dưới ánh mt của mi người, hn mun tránh cũng không được, chỉ đành nhm mt gi b không có chuyn gì mà cao ging đáp ng. Hắn quay đu li, tìm một góc độ không ai thấy lin bày ra vẻ mặt hung dữ nói, "Ba cha con nhà kia, mau v nhà cho tôi". Các người cứ tìm một nơi nào đó vắng vẻ mà tương thân tương ái thoải mái đi.

Chương Thi Niên cười nh, không ch y đáp li thì cái người bn rn kia đã xoay người chy mt, "Hi Song, cu dn đu kia đi, ch này để anh dn cho".

"Chúng ta cũng tr v đi", Chương Thi Niên ôm Mo Mo, v v vai Tn Tn.

"D", Tn Tn đưa tay ti, Chương Thi Niên cm ly tay nhóc. Đa tr này đã gn mười ba tui, nhưng bàn tay so vi ba thì vn còn nh lắm, y vn có th bao trn tay con trong lòng bàn tay mình. Hai năm nay nhìn hai đa bé bên cnh mình lớn lên tng chút tng chút một, loi cm giác làm cha này, so với cảm giác thỏa mãn khi sống với An Tu là hoàn toàn khác biệt. Trong hoạch định cho đời người từ rất sớm trước đó của y, đứa trẻ chính là một phần thiết yếu. Y cũng tng nghĩ ti, y s là mt người cha tt, sẽ nguyn ý dành cho đứa trẻ tình yêu thương vô bờ, dc sc dy d, toàn tâm bi dưỡng. Nếu như không có biến cố gì lớn, đa tr ắt s vô cùng xut chúng. Nhưng tới khi tht s có hai tiu gia ha này, y mi dn dn cm nhn được, hơn c lý trí cùng kế hoch gì gì đó, một khắc kia khi hai đứa nhỏ kêu ba ba, hoàn toàn ỷ lại mà nhào vào trong lồng ngực mình, dường như d đnh y cũng không còn quan trng na.

L tế hi kết thúc thì đã gn ti trưa, lúc Trn An Tu bn h v đến nhà, các m đã trong phòng bếp chun b cơm trưa, người chị bà con Lâm Hải Quyên, vợ chồng Lâm Hải Thành và Trương Manh còn có vài nàng dâu trong nhà đang ra rau ngoài sân.
Hàng năm mi nhà trên đo đu náo nhit như thế mt ln, ging như là ăn tết vy. Đem mấy món đồ cúng hâm li, vài thân thích gần nhà xúm lại ngồi xuống uống rượu cùng nhau. Trn An Tu ngoại trừ Lâm Trường Hòa và Lâm Trường Thuận là hai cậu ruột thì còn có ba người cậu họ, là con trai của hai anh em ruột của lão gia tử. Người lớn trẻ nhỏ trong phòng ngoài phòng đã an v xong, mi người đu biết Chương Thi Niên, thy y đi vào cũng không ngc nhiên, chng qua là v mt vn hin ra chút cn trng. Mt là không thân thiết, hai là nhìn thế nào thì Chương Thi Niên cũng chẳng phi cùng mt dng người như bn h. Đi khái ngoại trừ my người có thn kinh thô to như thùng nước c ba Trn, còn li chng có ai va mi gp Chương Thi Niên dám ny sinh ý nghĩ thân cn cả.
Hôm nay người ti nhà nhiu, phòng lão gia tử bên kia chứa không hết, mọi thứ chun b đu là tiến hành ở nhà Lâm Trường Thun. Sau đó ti màn xẻ thịt heo, Trn An Tu trước mang hai đa nh cùng Chương Thi Niên qua ch ông cụ bên kia. Người ta giết heo xong mới đem tế hải, bây gi ch cn tìm người thun thc g xương ct tht heo là được, tuy là vậy nhưng cảnh máu me đó cũng không nên đ cho ánh mt sch s ca tr con nhìn thy.
Ba m Trn đu bên này, m Trn là cùng Trn An Tu ti t trước, còn ba Trn thì ngi xe Chương Thi Niên va đi qua ti. Ở nhà một mình ông đã mang chăn nệm đắp hằng ngày và quần áo ra sân hong khô, lại chà sạch mấy đôi giày phơi trên bệ cửa sổ, máy giặt đang giặt bộ chăn ga trải giường, vặn vòi nước đổ đầy vào hai thau quần áo to đùng. Ba Trần là kiểu người thích lao động, qua đây ngồi một chưa nóng chỗ liền đi tìm việc làm, ra ngoài chặt một mớ cây trúc trở vào, chuẩn bị gia cố thêm hàng rào tre bên ngoài ổ con ngỗng.
My c già khonh đt trng trước ca tán gẫu, ông cụ có nhiều anh chị em ruột, chính là cuc sng quá khắc khổ, sng được đến gi cũng ch còn li ba người. Lão gia t th hai trong nhà, trên còn có mt anh trai hi mười my tui đi b đi rồi không tr v, có người nói là đã hy sinh, cũng có người nói là theo b đi di tản, t đó không có tin tc. Bên dưới còn my em trai em gái cũng không sng được đến trưởng thành, bây gi chỉ còn lại lão tam cùng lão lc so vi ông cụ nh hơn my tui. Ai ny cũng đã hơn by mươi c ri, nhà cũng không quá sung túc, nhưng cũng cơm no áo m, thân th các c còn mnh khe lắm. Chlão tam đôi lúc hơi lẫn, thy Mo Mo mà kêu bé là Tráng Tráng nhỏ.
Lâm Hi Thành my lượt ti kêu ba Trn đi qua ung trà, nhưng ba Trn còn đang bận làm, thoái thác bảo một hồi sẽ qua, cui cùng Lâm Trường Thun trc tiếp ti lôi người đi.
Ba trưa vì có khá nhiu người nên đành dn thành ba mâm, đàn ông mt mâm, ph n và my đa nh mt mâm, mâm còn li là my c già vi vài đứa cỡ choai choai ngi.
Sau khi khai tic, đu tiên là mt ni lu rất ln, hằng năm cứ đến lễ tết người trên đo thường làm món này đãi khách, có điu t đó gi Trn An Tu vn không biết gi là gì. Trên bàn bày đầy những đĩa hi sâm, tôm, còi điệp khô, mc ống, tht heo, tht gà, mc nhĩ, nm, nước dùng cũng thơm ngon. Tiếp theo là mt th ln món hm, xương sườn xếp thành mt khi ln, đều là nhà mình tự chặt xương nên chừa lại tht rất nhiều, bên trong b thêm khoai tây, khoai t, ci trng, bí đ, dưa chut, cà tím cùng cà chua hm mt thi gian dài, trông hp dn vô cùng. Nguyên liu trong món hm phn ln đu được tr đông t năm ngoài, lúc này đem hm là thích hp nht, qua vài hôm na khi thi tiết m hơn thì nhng th này lin không bo qun được na. Ngoài hai món chính còn có mấy món xào khác, vừa hầm xương vừa xào mấy món nhỏ kế bên, cũng không tn thi gian là my.
Trên bàn tiệc đàn ông khó tránh khỏi phải uống chút rượu. So vi nhng người khác cùng h Lâm, thì người nhà h Trn coi như na phn là khách. Người tr tui đặc biệt càng thích náo nhit, ba Trn là trưởng bi, bn Lâm Hi Song không dám chuc rượu. Hôm nay vn mưu muốn chuc say cho Trn An Tu gục luôn, bt quá Chương Thi Niên li đi ti ngi xung bên cnh hn, đám thanh niên liền tắt tiếng. Ngược li mấy chú bác không suy nghĩ vòng vo gì, ung càng sng khoái.
Có l vì quá vui vẻ, ba Trn tu lượng tuy tt cũng không tr được, ba tic kéo dài hơn hai gi thì tan, tr v nhà lão gia t bên này, ông chưa nói được my câu lin xiêu vẹo ngã lên khán ng tut, bn h cũng không có vi nên cứ để ông ngủ. Mo Mo hôm nay ch ng được mt hi lin tnh, đi khái chc là hiếm khi thy dáng ng ca ông ni nên rt hiếu kì, lin nm bên cnh kêu ông ni, li còn đưa đu ngón tay út chọt chọt lên mt và đút vào l mũi ông ni na chứ. Trn An Tu s bé đánh thức ba Trần, vi vàng vớt cu cậu lên. M Trn mang nước vào thy Mo Mo tnh lin ôm bé con sang nói chuyn vi bà cụ.
L tế hi trên đo ca Lâm gia ch din ra trong bui sáng liền kết thúc, bui chiu thì tổ chức rất nhiều trò chơi. Đám con nít ngôi không yên, thật sớm cơm nước xong lin chy ra ngoài, Trn An Tu và Chương Thi Niên đang rnh ri cũng đi do xung quanh mt chút. Trên đường bán rt nhiu món ăn vt, nht là kẹo đường, ngoi tr sơn tra trên núi là món truyn thng, còn có chui tiêu, dâu tay, khoai tây cùng cà chua bi cũng có rt nhiu. Trn An Tu thy khoai tây thì hơi mun ăn, nhưng vẫn suy nghĩ mt chút, hai người đàn ông ở trên đường chính vừa đi vừa nhai nhóp nhép thì quả thực hơi khó coi, cũng không phi là nam sinh mười lăm, mười sáu tuổi.
“Vài năm gần đây cũng nhiều người tới đây tham quan nhỉ, ven đường đậu rất nhiều xe, đều là bin s thành th. L tế hi trên đo không làm thành hng mc du lch nên không rầm rộ my, ít người biết đến. Trước kia ch có bn dm tám xã xung quanh đây vào ngày này sẽ ti tham gia náo nhit, bt quá vài năm nay thường xuyên có người ở khu thành th hỏi thăm rồi đến chơi. C nhà kéo đến ngh ngơi cui tun trên đo, lúc sp đi còn mang theo chút hi sn. phía nam hòn đo có mt bến tàu nh, thường xuyên có thuyn câu trở v. Bây gi hng còn sm, hải sản vừa đánh bắt lên mới bắt đầu đưa ra chợ bán. Sò biển, nghêu và ốc biển có rất nhiều loại, trong đó hàu biển và vẹm tương đối rẻ nhất, mười đng là có th mua được mt xô nh.
Ba Trn ln này tht s ung quá chén, Trần An Tu và Chương Thời Niên ra ngoài đi do mt vòng ln dc theo b bin, lúc trở về cũng đã bốn giờ hơn mà ba Trn va chưa tnh rượu, lão gia t muốn gi người li mt đêm, my đa nh trong nhà lôi kéo Tn Tn không cho đi, nhưng ở nhà buổi tối không thể không có ai. Trần An Tu cũng đã hẹn với Tôn Hiểu đi trung tâm giới thiệu việc làm tìm người, nên hắn cùng Chương Thời Niên trở về trước.
Hai người v đến nhà tri đã sm ti, lại cứ cố ý trùng hợp hôm nay trấn trên thống nhất sa chữa đường dây đin, thế là buổi tối cúp điện tối thui. Tìm khp nhà ch còn na cây nến, cơm còn chưa ăn được một nửa mà chưa gì đèn cầy đã cháy hết. Trn An Tu s trường lt v tôm, hai mt nhm cũng lột ngon lành, hắn bóc xong lin mt tay s lon trên mt Chương Thi Niên, tay kia thì đưa tôm ti ming y, còn hi "Đây là ming hay là mũi anh vy?".
Chương Thi Niên bt được tay hn đem người kéo vào lng ngc, cn cn ngón tay đi phương hi, "Em nói đi?”.
"Anh mà còn lộn xộn nữa là em chùi dầu mỡ lên người anh đấy".
Tay Chương Thi Niên vn di xung dưới, s đến thắt lưng đối phương, môi sáp lại gần bên tai hắn thì thầm, "Qun áo anh mi thay, em chc chn mun làm vy?".
Trn An Tu tht mun hiên ngang mà nói đúng vy, nhưng trong tâm vẫn không có cốt khí nhanh chóng tính toán cái giá phi tr mt chút. Hai tay khó khăn lm mi tránh được ma tro ca y, đang mun đy người nọ ra thì ln na b bt được ri giơ lên cao. Lại một lần mua bán lỗ vốn nữa rồi, người không có tiền thật đáng thương nha.
Chuyn kế tiếp? Ti la tt đèn, ai biết tiếp theo sẽ là gì? Ch là trưa ngày hôm sau, thời điểm Tôn Hiu cùng Trn An Tu vào quán cơm ở vùng phụ cận trung tâm giới thiệu lao động ăn bữa trưa, liền phát hiện my ngón tay Trn An Tu đu có dấu vết từng bị cắn qua, c tay cũng có. Cu vn dĩ mun hi thêm my câu nhưng thy người đi din cúi đu ung canh, l ra du vết bên dưới c áo so với trên tay còn đặc sắc hơn nhiều, cậu lin thc thi mà ngm cht ming. Ln này cu đã biết nguyên do, đây là bà ch đã tr li a.
Va thun li nhn thu mt qu đi, mặc dù bản vẽ thiết kế cuối cùng của nông gia nhạc còn chưa hoàn thành, nhưng sắp bước vào tháng tư, thi tiết trở nên ám áp, rất nhiều giống cây trồng vừa vặn có thể bắt đầu gieo hạt, mà đt trồng lúc này đã khai khn xong. Loi công vic tiêu hao th lc này ít có người địa phương nào nguyn ý làm, cho dù tìm được thì cũng chỉ vụn vt lẻ tẻ vài người, góp lại cũng không đủ số. Chi bằng tới thị trường lao động xem qua, giá c được niêm yết rõ ràng, mun bao nhiêu có by nhiêu. Ít đi tầng quan hệ, nói chuyện công việc cũng thuận lợi hơn hẳn.
Tôn Hiểu có một người cậu chẳng biết họ hàng hang hốc mấy đời làm việc ở đó, đối với rất nhiều tình huống đều hiểu rõ, làm trung gian gii thiu vài người th lc tt, li còn thành tht chu khó. Trn An Tu chn được hơn hai mươi người, cun chăn đm chất đy 1 xe tr v cùng vi h. Trong s đó đa phn là đàn ông đang tuổi tráng niên c chừng ba mươi, bốn mươi, còn có ba người mang theo vợ con, hn cũng không cng rn ép cho h phi tách ra. An bày tất cả bọn họ vào ở du lịch thôn dã, khán trong phòng rất lớn, mở hai sân viện là đủ rồi. Cơm nước thì ăn cùng với đội công trình sửa đường, cũng tiết kiệm được một ít.



Tháng tư năm nay, mùa vụ bận rộn tới rất nhanh, mùa này nhiu đa phương trong cả nước đã vào xuân rất rõ ràng, nhưng Lc đo, cây ngô đng chỉ vẻn vẹn nhú ra mấy cái mm, trên cây mơ cũng mi hé được vài đọt non, con đường trên trn còn chưa sa xong, trên núi của Trn gia vn còn c đng vic phi làm, khai hoang, dn nước tưới, thoát nước cùng các loi đường ng xử lý chất thải cũng đang khẩn trương triển khai.
Đường Qu theo hai ông ni bên Mĩ c chừng ba tháng, t mấy tấm nh gi v gn đây có th thy cu cu dường như đã thích ứng nhiều rồi. Cùng vi các bn nh khác ngi ăn chung mt ch, còn đi theo ông ni đến nông trường cho huơu ăn, nh cà rt. So vi trước thì có gy đi chút ít, nguyên do theo như Lâu Nam nói là hi mi đu khóc nháo không chịu ăn cơm, hiện tại đã tt hơn nhiu, buổi ti cũng không làm ầm ĩ na.
ường Qu thích ng được không phi là chuyn tt hay sao? Anh còn cm thy mt mác hả?"
Lâu Nam cm ly ly nước đng ca phòng híp mt nhìn cu, "Đúng là có mt chút".
Trn An Tu mang qun áo dơ ném vào máy git, cười mng anh ta, "Anh có b bnh không vậy? Lúc nào thì đnh đi thăm thng bé?”.
Lâu Nam cũng cười, "Qua mt tháng na đi ngó mt cái, va mi thích ng được, trước không đi trêu chc nó".
"Anh có th nhn là được ri".
"Có cái gì không nhn được, không nhn được đã không cho qua đy".
Mo Mo mi va được bà ni cho ăn xong, lúc này tràn đy tinh lc, trong sân chy ti chy lui theo Ban Đầu. Va nghe tiếng máy git kêu, lin chy qua ôm chân ba ba, tay ch máy git nói, "Ba ba, vo ve". Bé con hiện tại ln thêm mt chút, biết nói nhiu hơn, kêu máy git là vo ve, kêu đin thoi di đng là a lô a lô. Va nghe đin thoi reo, không ai nhanh bng cu cu, xông lên cầm lấy tay thì chọt loạn xạ vào màn hình.
Lâu Nam đt ly nước trên b ca s, cười ln ôm bé con, "Mo Mo càng ngày càng bn lĩnh nha, còn biết nói vo ve na, con đã ăn no chưa?”.
Li này cu cu chc là nghe hiu, ưỡn ưỡn bng nh tròn nó nói, "No", đây chính là no tht ri.
Lâu Nam bị hắn chọc cười không ngừng, lin s bng nh mt cái nói, “Chú xem nào, bụng Mạo Mạo to như quả dưa hấu vậy nha”.
Mo Mo lin chui vào trong ngc người ta mà vui v cười ha ha.
Bé con mi ăn xong nên Lâu Nam cũng không dám giỡn quá nhiều, ôm mt hi ri th xung cho bé t mình chơi. Ca ngoài sân vẫn mở m nên có th thy người đi làm lc tc trở v ăn cơm, Trn An Tu phía sau gi bé, "Bên ngoài nhiu người, con đng ra đó".
"Hai người sau này còn muốn tiếp tc nơi này, không đnh dọn tới chỗ khác sao?”, nói tht, điu kin ở đây không tính là quá tt. Nông gia nhạc bên này, bên trong chỉ đơn giản trang hoàng thêm một chút, sm thêm một ít thiết bị cn thiết mà thôi. Vi xut thân cùng điu kin ca Chương Thi Niên, có thể ch này thêm hai năm tht không phi chuyện d dàng.
"Làm sao không nghĩ tới chứ. Chỗ cũng đã chọn xong, là phía sau núi, bui chiu dn anh qua nhìn th". Nơi này quả thực không giống dáng vẻ cái nhà cho lắm, hn cũng đã thương lượng qua vi Chương Thi Niên, khối đất ở trên núi phía sau dự định xây một dãy nhà lớn một chút, sau này bn bè người thân ti có th ng li, cho dù bn h ri đi vẫn đ li cho ba m . Cách tim vt liu cũng gn, dù tri mưa hay đêm ti li trấn trên cũng rt thun tin.
Tháng tư năm nay, Trn An Tu chưa được nghỉ ngơi trọn vẹn một ngày nào, trên núi dưới núi đâu đâu cũng bn bịu, li còn cùng người ta bàn chuyện làm ăn chạy mấy chuyến qua vùng khác để tìm heo con vi gà ging tt mang về. Ra nhiều hơn vào, tin xài như nước chy vy, may trước đó kiếm được mt chút, đối tác Minh Hiểu Tĩnh cũng xuất ra không ít lực. Qua tháng tư, nguyên mẫu ban đầu của du lịch thôn dã cũng từ từ hiện rõ. Có trại nuôi heo đen và gà vườn, có vườn trồng rau hữu cơ, mở rộng diện tích trồng cây ăn trái, my năm trước dò dẫm từng bước gây dng nn tng, năm nay làm được trong lòng có chút kích động, nhưng bây gi mi ch là bước đu, hn cũng không có ý đnh tham lam ăn một lần thành mập mạp.
Đến gia tháng năm, con đường trên núi rt cuc cũng sa xong, không nhng m rng mà còn kéo dài thêm. Đoạn đường đổ đèo và đoạn giao nhau với con đường dưới núi có đặt biển báo chạy với tốc độ chậm, làm vy để khi phải lo lng đám người kia rảnh rỗi liền lên núi đua xe.
Tri qua mùa xuân thời tiết lúc lnh lúc nóng, qua lp h tiết trời rt cuc cũng dn m lên. Hoa đào trng và đào hồng dần dần tàn, hoa hòe va vn chm n. Nhưng mấy ngày nay tri không tt lm, va mi ri giường lin bt đu mưa. Từng hạt nhỏ mỏng manh nhìn không rõ lm, nhưng đủ thấm ướt hết những phiến đá xanh, t t nhum thành sc xanh sẫm trong con ngõ nhỏ. Trn An Tu chp mt đ làm rơi git nước mưa dính trên lông mi, dui thng người mt cái, m ca sân, xoay người tr vào. Mt nhánh cây mơ bên nhà hàng xóm trồn vươn sang đây, màu xanh lc ca lá cây, còn có màu xanh nhạt của quả mơ chưa chín.

Edit: Huyền Vũ



- Quéo còm bạn edit mới của chúng ta nào. Đó giờ chưa từng edit lần nào nên bạn ấy than thở với mình chị ơi sao edit chóng mặt quá, hê hê. Hy vọng rằng bạn ấy tiếp tục edit thêm nhiều nhiều chương để bà con có đọc he, đừng bỏ chạy nha bé :P


6 nhận xét:

  1. Ngày nào cũng đảo qua đảo lại nhà để coi có chương mới chưa, nãy theo thói quen ghé vào mà thế nào lại thấy 2 chương mới mừng húm >v< Cmt cái động viên 2 người hehe Cảm ơn các ché nhiều nhiều, 5tingggg <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ố là la, J thích cái tên Trứng Ốp Tiêu Sái này nè, hiiii, bộ đó đọc hay nhắm á :D

      Xóa
    2. Ùa t trước cũng mê mẩn bộ ấy nên đặt tên nhà là vầy luôn =))))))))))))))))))))

      Xóa
  2. Trời ơi, đọc đoạn đầu của gia đình An Tu, cảnh đoàn tụ của 3 cha con hu hu hu cảm động quá đi~~~ Mình cũng phải rưng rưng TT^TT siêu dễ thương ~~ Đoạn tâm sự của ba Chương lấy nước mắt của tớ~~~~ aaaaa~~~~

    Chào mừng bạn editor mới~~ mị rất hâm mộ các bạn editor, quá siêu, quá giỏi~ có thể chỉnh lý lại tiếng việt từ đám phải gọi là hổ lốn QT, quá siêu =)))

    Trả lờiXóa
  3. Nghe cái câu bỏ chạy của chị mà thấy chột dạ quá chừng :))

    Trả lờiXóa