Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

Nông gia 292

- Liên quan tới Tần Minh Tuấn


Ngô Tranh bình thn cho Trn An Tu mt viên đnh tâm hoàn, chuyn Chương Thi Niên hn chưa tng nghĩ s tn lc giu diếm, nhưng cũng chng dám hy vng xa vi rng tt c mi ngưi đu có th tiếp nhn bn h. Hn sng quê nhà, bn hc và người quen dĩ nhiên không h ít, nhưng cái gi là bn thân tri k, lúc rnh ri thì hn đi ra ăn ba cơm tán gu vài câu, hoc có th tùy ý ti nhà đối phương chơi, li chng được bao nhiêu người. Ban đu còn có mt hai người, có điu sau đó hn đi b đi, đi mt ln chính là by tám năm, gia hiếm khi liên lc, ch ti lúc hn tr li, nhng bn bè năm đó đã lc tc ra xã hi lăn ln, tâm tính cũng dn thay đi, cnh ng bt đng khó tránh khi ny sinh ngăn cách và hi ht. V sau na chuyn hn cùng Chương Thi Niên b tuôn ra, tng vic ri tng vic, mà trong lúc này, quan h ca hn và Lâm Mai T và Tưng Hiên cũng càng lúc càng xa.
Phàm là loi này, nói không lưu luyến và tiếc nui là gi, mấy người Ngô Tranh tuy không thân bng bn bè t nh như Tưng Hiên và Lâm Mai T, nhưng loi tình cm tín nhim nhiu năm ngay cả tính mng của mình cũng dám giao phó cho đối phương này, hn cũng quý trng y như vy. Nếu như bn Ngô Tranh tht không th tiếp nhn chuyn hn cùng Chương Thời Niên, hn có th hiu đưc, nhưng bây gi Ngô Tranh đón nhn, trong lòng hn rốt cuộc buông xung tng đá ln.
Ba ti phong phú, có mt Chương Thời Niên nên Ngô Tranh biết thu lim hơn mt chút so vi hôm qua, ch ung hai lon bia thì ch đng dng. Sau khi ăn xong đi theo Trần An Tu dò xét xung quanh du lch thôn dã mt vòng lin tr v phòng mình ng. Anh hôm nay ung ít, ban đêm tnh gic, l tai bén nhy bt đưc phòng kế bên mơ h truyn ti âm thanh rên rĩ đè nén, ti khi anh chú tâm lng nghe thì âm thanh li biến mt. "Chng l mình nghe lm sao?", anh tr mình kéo chăn trùm lên đu, đang lúc chp chn sp ng lại thì bt thình lình nghe tiếng rên rĩ. Ngô Tranh bt ngưi ngi dy, ln này anh rt cuc chc chn l tai mình không có nghe lm, cách vách hai ngưi kia chắc là đang làm mt ít chuyn không hài hòa đây mà.
"Mấy giờ rồi nhỉ?", Ngô Tranh đưa tay tìm đng h d quang đ đu giưng liếc nhìn, sp mưi hai gi ri, hai ngưi kia tht là liu mng a. Anh ngáp môt cái, mun nm xung ng tiếp, đt nhiên nghĩ đến chuyn gì đó, khiến cho anh nguyên bn có th ng ngon lành bng nhiên thanh tỉnh hn. Cái âm thanh kia..., mt khi nảy sinh nghi ng lin không th đè ép đưc, anh cn thn đi ti bên tưng áp sát tai vào, nhưng mc k c gng thế nào cũng ch nghe đưc mt ít động tĩnh mơ h, ch không một ai phát ra âm thanh nào cả.
Ngô Tranh v v trán, bt cưi tr v giưng nm xung. Trưc kia làm sao đoán ra được, tương lai anh s rình ở góc tưng nghe ngưi anh em ca mình làm loi chuyn này ch. Có điu như đã nói, không một ai nghĩ rng An Tu s có ngày chn sng cùng vi mt ngưi đàn ông cả, biết nhau nhiu năm như vy, trưc kia rõ ràng chng có bt k mt du hiu nào. Sau khi nhm mt, trong đu không khi nhớ lại âm thanh mi va ri, hình như là ging ca An Tu thì phi, dưng như có chút dụ người a.
Xem ra cn phi suy xét mau tìm mt đi tưng mi đưc, đàn ông đc thân, đu tiên là thân th không chu ni. Ngô Tranh suy nghĩ mơ h mt chút lin ng say, mc k ánh trăng mỏng manh mềm mại của mùa hè xuyên qua rèm cửa sổ rọi vào trong. Ban đêm trên núi, xung quanh an tĩnh đến nỗi có th nghe đưc tiếng kêu ca côn trùng trong my bi c. Đêm đã khuya, hàng dâm bt trưc ca s dn dn cũng ướt đẫm sương, mà lúc này gian phòng cách vách đang din ra mt màn xuân đ, dưng như cùng vi bu không khí yên lng bình thn chung quanh không h liên quan gì vi nhau. Hai ngưi trên giưng hăng hái qun ly nhau chiến đu say sưa, đôi chân thon dài ca Trần An Tu rng m, ngi trong lòng Chương Thời Niên mt đi mặt nhau. Tng git m hôi rn ra trên c, chy dc xung ưt c sng lưng, lăn qua cái eo dẻo dai đang b đi phương gi cht, cui cùng hòa tan ch giao nhau gia hai ngưi. Trần An Tu vặn vẹo thân th, phi hp vi vt kia trong người mình, thanh niên ban ngày thì cưi đùa hí hng, ban đêm trưc mt ngưi mình yêu biểu hin mt mt m lc kinh ngưi.
ng...", hn mun đy ra đu Chương Thời Niên đang chôn c mình ra.
"Anh biết, s không lưu li du vết", An Tu là ca y, nhưng y s không đ An Tu khp ngưi mang đy du hôn đối mt đng đi ngày xưa. Bi y biết, chuyn này đi vi An Tu tuyt đi không phi là v vang gì.
Trần An Tu yên lòng, Chương Thời Niên cũng không làm quá mc, ch mt lúc hai ngưi liền thu thp sch s ri ng. Ngày th hai bi vì phi làm đim tâm, Trần An Tu thc dy tht sm, eo còn hơi đau xót, còn li cũng khe lắm, hn theo l ra ngoài chy b mt vòng, thun tin hái mt ít rau ci tươi.
Trung tun tháng by, đu xanh trong vưn đu đã thu hoạch xong xong. M Trn trưc trưc sau sau hái đậu chng mưi ngày, sau khi phơi khô tách ht đưc hai bao ln, gi li mt bao trong nhà, hôm qua đưa bao còn li đến bên này. Sáng nay Trần An Tu dùng đu xanh mi hái kia nu cơm đu xanh, trong thi gian ch cơm chín, hn t trong t lnh ly ra con cá mn đem ngâm nưc, đnh chc na s chiên lên, li xào thêm hai đĩa rau, coi như là xong ba đim tâm. Ngô Tranh chng phi ngưi ngoài, khỏi cần ba cơm nào cũng tht cá chiêu đãi, như vy trái li t ra khách sáo quá.
Thi đim hn phòng bếp bóc v đu, ch thy Mạo Mạo lc la lc lư tư thân béo t trong nhà đi ra, chc là mi va ra mt nên mt trng trng mm mm rt sch s, hai bên tóc còn hơi m ưt, "Ba ba".
Trần An Tu cúi đu xung hôn lên sau gáy bé con mt cái, "Mạo Mạo hôm nay ra mt tht sch nha, ai ra cho con?"
"Ba ba", bé li đem hai cái móng vut tròn ln giơ lên cho Trần An Tu nhìn.
Xem ra Chương Thời Niên cũng dy ri, Trần An Tu s nếu tiếp tc khen na thì dám thằng nhãi này s ci giày cho hn nhìn luôn quá, bèn nói qua quýt, ", tay cũng rt sch nữa, vy con ti ghế nhi gc cây ngoan ngoãn bú sa đi, ba xào thc ăn cho Mạo Mạo nhé". Hn xoay ngưi ly bình sa đã đưc pha sn th xung trong ngc Mạo Mạo, bé con biết t ung sa, ôm ly bình sa ca mình, béo đô đô xoay ngưi ri đi.
Trần An Tu thy bé đi ti ghế nh ngi xung, bt đu nút tng ngm tng ngm, lúc này mi xoay ngưi tr vô phòng bếp ra rau.
Sau đó Tấn Tấn và Chương Thời Niên cùng đi ti, lên tiếng chào hi Trần An Tu, ri cùng nhau ra ca chy b.
Mạo Mạo mi va ri cũng mun đi ra theo ba ln và anh trai, nhưng hai ngưi kia đu không dn bé theo, lúc này đã ung xong sa lin chy ti dính bên nngưi Trần An Tu. Trong phòng bếp có nhiu đ đạc, Trần An Tu s bé vô ý b đp đu, lin sai bé đi ra sân hái rau, "Mạo Mạo con đi hái cho ba hai cng rau thơm đi".
Thi đim mùa xuân, m Trn trong sân th xung ít ht ging, nay đã ny mm mọc rễ, làm cả một mảnh sân xanh um. Rau h, hành và rau thơm là nhiu nht, đem xào làm món chính thì không đ, nhưng ngu nhiên hái vài lá làm gia vị để nêm nếm lại rt đưc.
Mạo Mạo nghe li đi ra ngoài, không ít không nhiu, hái đưc mt cái lá rau h lin đi vào, "Ba ba, a..."
Trần An Tu bun cưi nhn ly, dn bé ra ngoài, đưa ngón tay ch kêu Mạo Mạo nhìn, "Mạo Mạo, đây ra rau h, không phi rau ngò, rau ngò là phía sau ca, có rt nhiu lá màu xanh, con qua đó hái đi".
Mạo Mạo lin lc lư chy qua bên kia.
Ch huy Mạo Mạo lăn qua lăn li vn đng my vòng, hn đã xào xong thc ăn. Nghe đưc phòng tm bên kia có đng tĩnh, biết Ngô Tranh đã dy ri, bèn đi qua gõ gõ mt cái, "Này, đim tâm là cơm đu xanh, anh còn mun ăn gì khác không?".
Bên trong có tiếng nưc chy, tiếp theo là ging nói mơ mơ màng màng ca Ngô Tranh, "Tùy tin là đưc, anh đây không kén chn".
Ý? Sao mà nghe âm thanh có chút không đúng nh? Hay là đang làm loi chuyn đó đi, đàn ông đc thân bui sáng thưng hay kh s như vậy đó. Trong đầu hắn xuất hiện ý nghĩ xu, liền không có ý định rời đi, mà da vào trên ca đnh tiếp tc trò chuyn vi Ngô Tranh. Mi da vào mt chc ca lin trc tiếp m ra, Trần An Tu tránh không kp nên lo đo đng vào, bèn đưa tay vn vào h thng sưi bên tưng mới min cưng đng vng. Còn chưa kp tnh hn, vừa ngẩng đầu lên lin trông thy tiu Ngô dng thng đng sng sng nơi đó, phc mt cái bật cười thành tiếng.
Ngô Tranh thn quá hóa gin, ly cái khăn lông phủ lên đu đối phương, mt cưc đem ngưi đá ra ca, khóa ca li t bên trong.
Trần An Tu ngao ngao xuýt xoa cái mông b đp đau, "Nè nè, cũng đâu phi mi thy ln đu đâu, anh bây gi xu h có cm thy tr quá không h?", trưc kia trong b đi có ai mà chưa tng b thy qua.
Ngô Tranh nghe được li này, qun cái khăn tm ngang hông ri mở ca ra, ch vào mũi Trần An Tu nói, "Chú bây gi du gì cũng là ngưi có gia đình, chú ý l tiết mt chút có được hay không?". Có thằng đàn ông đc thân nào na đêm nghe đưc đng tĩnh kia mà bui sáng không b nh hưng đâu h, nếu không phi bi vì hai ngưi này, anh làm gì đến ni ngay c mt chút t ch cũng không có ch. Thit là, hai thng đàn ông làm nhau có cái gì tt ch, thân th cng ngc cũng đâu mm mi đưc như đàn bà đâu.
Trần An Tu cây ngay không s chết đng phn bác hn, "Anh chng phi nói là không ngi hay sao?".
Ngô Tranh so vi hn càng chng s gì, gào lên tiếng hát át tiếng bom, "Vy chú cũng phi cho anh mt thi gian để thích ng ch?". Anh em biết nhau mưi my năm, nói cong lin cong, ch cho anh mt ngày thích ng cũng hơi quá phn rồi, vn là kích thích quá ln, bui ti còn để cho anh trc tiếp nghe show ân ái, kích thích lin bc phát.
Trần An Tu ging không bng đi phương, đành ngoan ngoãn giơ tay đu hàng, "Đưc đưc, cho anh thi gian thích ng đó, cơm đã làm xong, anh gii quyết xong...", dưi ánh mt uy hiếp mun giết ngưi dit khu ca Ngô Tranh, hắn thc thi đi li, "Anh tm xong thì mau ra ăn cơm...".
Ngô Tranh nín th, đóng sm ca trưc mt đi phương, tri qua trn nháo ca Trần An Tu, đa phương nên mm cũng đã mn nhũn luôn ri, còn gii quyết cái đếch gì na chứ. Anh vi vã tm rồi mc qun áo đi ra, Chương Thời Niên và Tấn Tấn đã chy b tr v.
Ngô Tranh thấy Tấn Tấn ngi chm hm dưi đt, đưa tay ra cho Mạo Mạo nhìn con ve su mi va nht trên đưng v, còn Chương Thời Niên cùng Trần An Tu thì đang đng nói chuyn trong sân, đu dựa sát vào nhau, ging nói không ln nên anh đng cnh ca nghe không đưc rõ ràng. Chng biết An Tu nói gì, ánh mt Chương Thời Niên hin lên nét cưi, hai ngưi tư thái thân mt t nhiên, cũng không quá sến súa. Ánh mt tri lng lng chiếu ri lên sân vin nh, hai ngưi ba anh tun hơn ngưi, mt đôi con trai tinh xo đáng yêu, cảnh tượng này nhìn ở góc độ nào cũng ch thấy m áp và m mãn, thì anh có lý do gì đ mà không chúc phúc cho bn h ch.
Trần An Tu quay đu thy anh, cưi gi, "Tm xong ri à? Anh ti ngi đi, lp tc dn cơm lên ngay".
Hung chi còn là anh em đã nhiu năm.





Ngô Tranh nán li trn Thu Lý năm ngày, ngày mai s ri đi. Mt năm hiếm hoi có đưc my ln ngh phép, nhà anh còn có cha m phi bi, anh là t Hà Bc bên kia lái xe ti, khong cách cũng chẳng phi quá xa. Thi đim Ngô Tranh ti mang theo mt rương ln, lúc sp v Trần An Tu chun b lại cho anh ba cái rương ln. Táo chín đ va mi xung thành ph, anh đào, qu hnh, đến nm hương, mc nhĩ phơi khô các loi, cái gì cn có đu có.
Ti hôm đó bày tic rưu tin Ngô Tranh, Tần Minh Tuấn cũng nhín thì gi ti d. Anh ta bây gi là ngưi bn rn, ngay c Trần An Tu cùng mt thành ph cũng khó thấy được người, "Ti sao ti đây ung rưu mà còn mang theo đ?".
Tần Minh Tuấn đem hai hp thuc b cao cp giao cho hn, "Mt phn đ li cho chú Trn và dì Lâm, mt phn thì gi cho ba m Ngô Tranh".
"Tên đó hiếm khi ti mt ln, anh tng quà thì thôi đi, chúng ta cùng mt thành ph mà anh còn khách sáo làm gì".
"Nhn đi, gn đây bn bu sut quá không rnh ti thăm chú dì, cậu thay mt anh gi li hi thăm sc khe ti chú dì".
"Ba m tôi sc khe vn tt lm, ch dâu đâu, còn chưa tr li à?".
"Chc cn mt thi gian na mới về. Cô y mi năm đu có my tháng ra nưc ngoài du hc khp nơi", hai ngưi chng qua là treo cái danh nghĩa v chng, s ln đng thi cũng xut hin cũng chng đưc my ln, Tần Minh Tuấn nói xong li t trong xe ly ra mt thùng rưu.
Ngô Tranh sáng sm ngày mai phi đi, chng vng ti lin ti nhà chào tm bit ba m Trn. Ông bà cũng chun b cho anh ít th, li dn dò bo có rnh ri li ti chơi, trên đưng v lái xe chm mt chút, Ngô Tranh tng câu tng câu đu vâng d, ba m Trn biết ti nay là tic ca bn tr, cũng không qua đây quy ry.
Tht ra ti này ngưi t tp cũng không nhiu, ch có Trần An Tu, Chương Thời Niên, Ngô Tranh sp phi đi và Tần Minh Tuấn c ý ti đưa tin. Trần An Tu t sm đã dn dò quán cơm nh làm nhiều thêm vài món, t mình xung bếp nấu món cá s trưng, li làm thêm my món mà Tấn Tấn và Mạo Mạo thích ăn, đ cho hai anh em trong phòng riêng t ăn cùng nhau, bn ngưi ln thì gian nhà chính va ăn va tán gu.
Ngô Tranh my năm nay không gp Trần An Tu, ln này ti thy thằng em mình sng tt như vy, hin ti sp đi trong lòng cũng có chút xúc đng bùi ngùi. Có lẽ anh không gii biu đt bng li nói, lin kéo Trần An Tu kính một ly rượu, mà Trần An Tu thì nhiu năm mi gp li đưc bn cũ, t đáy lòng rt cao hng, trên bàn rưu cũng mất kiềm chế, mt ly tiếp mt ly, mt chai tiếp mt chai, ch có Chương Thời Niên cùng Tần Minh Tuấn còn khc chế mt chút, ch nhàn nht ung my ly. Chương Thời Niên không th ung đưc nhiu, Tần Minh Tuấn bi vì mt hi còn phi lái xe v nên không dám ung nhiu.
Càng ung v sau lin không ngoài d liu, Trần An Tu và Ngô Tranh cùng nhau gc xung, Chương Thời Niên và Tần Minh Tuấn chia ra đem ngưi vác tr v phòng.
Sau đó Tần Minh Tuấn phi v, Chương Thời Niên ra ca đưa tin. Lúc còn có ngưi kia, hai ngưi còn nguyn ý khách khách khí khí cho nhau chút mt mũi, bây gi không còn ai thì cũng lưi tốn sức làm bộ nữa, mt đưng đi ra chng nói vi nhau li nào. Đến khi Tần Minh Tuấn đến bên cnh xe, Chương Thời Niên mi m ming nói, "Có th trò chuyn đôi câu không?".
Tần Minh Tuấn trong lòng kinh nngc, trên mt tnh bơ nói, "Gia chúng ta có cái gì đ nói hay sao? Hay là anh mun hi chuyn dì út ca tôi, dì y còn chưa có chết, bt quá cũng sp ri, áng chng là chuyn năm nay thôi".
Chương Thời Niên vi thái đ lãnh đm nói, "Cô ta không liên quan gì đến tôi".
Tần Minh Tuấn nhếch nhếch khóe ming châm chc, ", không có quan h gì vi anh c, ch là rác rưi nên Quý gia tin tay ném ra ngoài mà thôi", hn không ngây thơ như cha con Quý Phương Chính. Trưc không nói năm đó Chương Thời Niên có tht s yêu dì út hay không, dù coi như là tht đi na, hn cũng không cho là với tính cách bc tình ca ngưi nhà h Quý có th nh thương dì út hai mươi năm đâu. Cái gì mà năm đó b qua cho dì y cũng bi vì tình cm sâu đm, nói gì hai mươi năm không kết hôn là do khó mà quên mi tình y, hn mt ch cũng không tin.
Chương Thời Niên chng mun quanh co vn đ này, "Tôi là mun hi chuyn An Tu?"
Nhc ti Trần An Tu, Tần Minh Tuấn tm thi thu hi thù đch, "An Tu thế nào?".
"Trưc khi An Tu gii ng, ln cui cùng ra quân,rt cuc đã xy ra chuyn gì?", tài liu mà y điu tra đưc luôn cm thy còn thiếu sót mt đim nào đó, nhưng cho dù như vy cũng đ đ y đau lòng vô cùng.
"Tôi nghĩ cho dù là anh cũng có mt s vic không nên hi ti".
"Nhng năm gn đây trong lòng An Tu mt mc bị ám nh không th thoát ra đưc, đc bit là khi tri ni giông, em y luôn gp ác mng. Tôi nghĩ cu hn là có mt phn trách nhim trong này, vì nhim v ln đó ca bn h, cu là tng ch huy". Y có th cm giác đưc ám nh ca An Tu không h đơn gin , không phi ch là kích thích đau đớn và tổn thương, mà còn kèm theo đó là mt loi áy náy sâu sc, cho nên em y căn bn không cách nào đi mt vi đon quá kh kia.
Tần Minh Tuấn t trong túi mò ra hp thuc lá, "Có khó chu khi tôi hút mt điếu không?".
"Xin c t nhiên".
Tần Minh Tuấn rít mt hơi, yên lng nh khói, "Tình hình rõ ràng tôi không th nói t m cho anh nghe đưc, nhưng binh lính dưi tay tôi, nên phái ai xut chiến, tôi so vi anh rõ ràng hơn, đi ca An Tu rt ưu tú".
"Theo tôi biết, ch huy nhim v ln đó ban đu căn bn không phi là cu", ln đó tác chiến quy mô không ln, nhưng phm vi liên quan và nh hưng trc tiếp rất lớn đến quan h quc tế. Tần Minh Tuấn tui còn tr đã thăng lên cp bc thưng tá, cùng s kin ln đó chc chn không ci ra quan h. K gia con cháu đông đúc, nhp ngũ đi lính cũng không phi mt mình Tần Minh Tuấn, thm chí bi vì chuyn ca Tn gia năm đó, Tần Minh Tuấn K gia cũng không đưc coi trng gì. Hn là t sau s kin này, thái đ ngưi nhà h K mi bt đu phát sinh biến hóa, không ti my năm lin đem Tần Minh Tuấn điu ti Lc đo, trng tâm bi dưng.
Tần Minh Tuấn dụi tt na điếu thuc, "Tôi không có nghĩa v tr li bt k câu hi nào ca anh c".
"An Tu cho rng là do em y phán đoán sai lm mi to thành thm trng thương vong như vy, nhưng em y không biết là, vô lun em y la chn làm gì, sau cùng dĩ nhiên cũng ch là hy sinh, bi vì t lúc bt đu, thì đó đã là con đưng chết". Sau chuyn này, nhng ngưi tham d, hoc là lp đưc chiến công, hoc là đưc truy phong lit sĩ, ch có An Tu là không có gì c.
"Không ai nguyn ý nhìn thy hy sinh, nhưng mun thành công thì nht đnh phi tr giá tht ln", coi như bi thưng, hn đã tng mun đưa An Tu đi hc ở học viện quân sự.
"Cu nói xem thành công là cái gì?".
"Vi tôi, thành công là tt c", tt c thành công đu phi tr cái giá tht ln.
Li không hp nhau, hai ngưi không vui mà gii tán.



Rng sáng hôm sau thì Ngô Tranh đi, bui sáng không khí mát m, Trần An Tu cùng Chương Thời Niên lin đi b t ca trn tr v. Lúc này mặt trời còn chưa sáng chói, trên đưng cũng không gp ngưi nào, Trần An Tu mt đường dui dui tay đá đá chân.
"Tâm tình rt tt à?"
"Thưng thôi"
Chương Thời Niên đưa tay lên xoa đu hn mt cái, tht ra thì ch cn An Tu có th vượt qua, quá khứ kia có th biết đưc chân tưng hay không đã không còn quan trng na.
Trần An Tu giơ tay lên đy tay y ra, "Vn ra ca gp quá nên chưa kp chi đu".
"Anh vut tóc cho em", Chương Thời Niên đưa tay gy gy vut vut, chng qua ban đầu ch ri mt chút, lúc này mái tóc tht s đã thành t qu.
Trần An Tu nhìn không thy nhưng luôn cm thy có gì đó không đúng, "Anh tht không phải là càng giúp càng thêm phiền đấy chứ?".
"Làm sao em biết?".
"Chắc anh cũng không dám đâu, đúng ri, sp ti sinh nht anh, anh mun l vt gì nào?"
[292]


- Tác gi có li mun nói: Tôi nói, đ cho Tráng Tráng t mình trói ngưi dâng lên cho ba Chương ăn đi, a ô a ô.

- J có lời muốn nói: Vì muốn đạt được công danh của mình mà không tiếc hy sinh mạng người khác, sau đó cảm thấy hối hận nên mới bù đắp. Bù đắp dc không? Có trả lại mạng sống cho người ta dc không??? Gieo nhân ác thì sẽ gặt quả ác, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, cứ chờ mà coi!




- Chào pà kon, chắc pà kon cũng bật cười khi đọc mấy lời đao to búa lớn ở trên của J nhỉ. Rõ ràng chỉ là một nhân vật hư cấu trong truyện, nhưng thật sự khiến J căm ghét vô cùng, mong là chị tg hãy để cho hắn ta trả giá những gì hắn ta làm.
- Chả là mấy hôm nay đang đu đeo theo bộ truyện [ LUẬN KẾT CỤC CỦA VIỆC TRÔNG MẶT MÀ BẮT HÌNH DONG] của nhà bạn Kẹo Trà Sữa làm, bộ đó chị tác giả viết về tu đạo, nên giảng giải đạo lý nhân quả nhiều, tớ đọc mê quá tớ lậm luôn rồi. Nhiệt liệt đề của mọi người coi đi ạ, hay lắm luôn, không hay không lấy tiền luôn. (Sẵn tiện tạm quên việc J chậm trễ nhé, bữa giờ ghiền quá ko edit được gì cả, hiiii)

- 11/07, mọi người có nhớ là ngày gì hông ^^? Hôm sinh nhật ai nấy đều lo gỡ bom, tháo bom, hông ai nhớ gì tới nhân vật chính là tui cả, hông một lời chúc, hông một hoa hồng, buồn hết sức, huhuhu. Nay đầy tháng, thôi thì cũng có một mong ước nho nhỏ để làm vui. [Ước gì có 10 cô bé xinh đẹp đáng yêu đồng loạt gửi mail cho J nói với J rằng: "Chị ơi để em phụ chị edit truyện nhé, hai ngày 1 chương. Chị cứ việc beta thôi khỏi cần edit cũng dc"]. Ấu dè, thế thì sướng biết mấy nhỉ. Tới lịch thì mình chỉ việc beta up lên là xong, mình sẽ có thêm thời gian tung tăng tung tẩy rồi. 
Một ước muốn quá sức nhỏ nhoi, mong là sẽ thành hiện thực ^^.






8 nhận xét:

  1. Cô snvv muộn nhá , bom lớn k có đất viết chữ đấy
    Mơ vậy phải tối nằm mới linh , tỉnh k có đâu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cô phải mơ phụ tui, cô mới có nhiều nhiều chương coi chứ, có mình tui mơ làm nên trò trống giề =.=

      Xóa
  2. đoạn cuối chương sao mà ngọt thế k biết. thank Jean nhiều
    ps/ chúc mùng sn Jean muộn nè. tuổi mới thật nhiều điều mới nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cám ơn ấy nhé, mà giờ đầy tháng roài, đầy tháng vui vẻ thoai, heeee

      Xóa
  3. Úi, chúc mừng đầy tháng của J~~~~~~ Eo ôi tội lỗi quá ấy chứ, ngay ngày hôm đó mải lo gỡ bom, rồi ngay cái gợi ý pass của 291 cũng phải nhớ ra rồi, tội lỗi tội lỗi~~~~~

    Chúc mừng sinh nhật (muộn) nhé Jean~~~ (kiss kiss kiss)
    Hứa là năm sau sẽ nhớ hí hí hí

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ^^, rút kinh nghiệm... năm sau ko thả bom nữa he he he

      Xóa
  4. Tình cảm của anh cũng chỉ đến thế thôi nhỉ anh Tuấn, buồn cười. Vì sự nghiệp của mình sẵn sàng hi sinh cả tình yêu lẫn người mình yêu luôn. May anh Tu mạng lớn còn về được nói nhỡ ra có chuyện xấu, thì có khóc mù mắt hay ân hận tìm cách bù đắp cũng chẳng tha thứ nổi 🤡🤡🤡

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nghe nó rất giả tạo đúng ko ấy. An Tu còn đỡ, mạng của những đồng đội khác thì sao??? 😒😒😒.

      Xóa